| =Shu= Trứng gà
| Tổng số bài gửi : 10
|
Chủng tộc - Đặc trưng riêng : Vampire
|
Sinh nhật : 09/09/1994
|
| | Tiêu đề: [Fanfiction] [KHR] Ciao Fri Jun 24, 2011 10:40 pm | | | | | | | Author: =Shu= Pairing: D18 Genres: Comedy Rating: K Summary:
Hibari muốn học tiếng Ý =]]
---o0o--- Một buổi sáng đẹp trời, Hibari đi dọc những dãy hành lang yên ắng để làm nhiệm vụ của cậu - bắt giữ những đứa học sinh trốn tiết và cắn chết chúng. Bỗng cậu nghe thấy tiếng nói phát ra ở cuối dãy các phòng học. Cậu nghĩ “Có kẻ nào đang trốn tiết sao? Lại còn dám nói chuyện to tiếng thế này? Được, ta sẽ cắt chết hết bọn chúng”.
Đến gần, cậu nhận ra đây là giọng nói của Dino. Cậu thầm nhủ “Tên ngựa chứng này làm gì ở đây? Lại còn nói chuyện bằng thứ tiếng lạ nữa. Là tiếng Ý sao?”. Đợi cho anh nói chuyện với Romario xong, cậu mới xuất hiện.
“Ah, chào em, Kyouya” – Dino hớn hở nói khi vừa trông thấy cậu.
Cậu lập tức dùng tonfa ép sát anh vào bức tường phía sau, thanh tonfa còn lại cậu kề sát cổ anh khiến anh suýt nghẹn.
“G..g...gi…gì vậy Kyouya?” – anh lắp bắp cố đẩy thanh tonfa của cậu ra.
“Anh làm cái quái gì ở đây? Lại còn huyên thuyên cái thứ ngôn ngữ đó. Anh đang làm mất trật tự trường học của tôi đấy.” – cậu gằn từng tiếng và kề sát thanh tonfa vào cổ anh hơn.
“Nh….như….nhưng tiếng Ý cũng hay mà, Kyouya. Nhưng có lẽ không bằng tiếng Nhật của em nhỉ” – anh vội nói thêm khi thấy ánh mắt của cậu tràn đầy sát khí. Bỗng dưng anh thấy lạnh xương sống quá.
“Vậy hãy dạy tôi đi” – cậu nói và buông anh ra.
“D…dạy gì cơ?” – anh tròn mắt ngạc nhiên nhìn cậu. “Sao hôm nay Kyouya không cắn chết mình như mọi hôm nhỉ?” anh thầm nhủ.
“Thứ tiếng ấy. Dạy tôi đi”
“Eh, em muốn học tiếng Ý ư?” – anh tưởng như mình đã nghe nhầm. Sao hôm nay Kyouya của anh lại muốn học tiếng Ý thế này? Anh cười xòa rồi ôm lấy cậu
“Này, làm gì thế? Buông ra hoặc tôi sẽ cắn chết anh” – cậu vùng vẫy trong vòng tay của anh
“Anh vui quá. Kyouya muốn học tiếng Ý. Em muốn học thứ ngôn ngữ của anh. phải chăng em đã có ý định sẽ về nhà chồng? À không. Phải chăng em muốn sang Ý ở với anh?” – anh nói và dụi mặt vào tóc cậu. trong lòng anh trỗi dậy một cảm xúc sung sướng, hạnh phúc khó tả.
“Tôi đã bảo là buông ra.” – cậu nói và phang một thanh tonfa vào mặt anh – “Ai mà thèm qua đó ở với anh. Tôi chỉ muốn biết nghĩa của những từ mà anh hay lèm bèm khi gặp tôi thôi”
Ôm cái mũi đang chảy máu, Dino ngước lên nhìn Hibari – “Em chỉ muốn thế thôi ư?”
“Phải” – cậu khẳng định lại một lần nữa.
Dino gãi đầu suy nghĩ. Sau một lúc, mặt anh giãn ra và anh nở một nụ cười rất phởn. – “Đó chỉ là lời chào thôi Kyouya. Khi em gặp anh, em hãy nói Ti amo. Nhưng vì anh với em đã quen với nhau nên sau mỗi lời chào, em phải hôn anh một cái. Xem như thể hiện tình thân ái giữa hai chúng ta.” (ở đâu ra cái lí này vậy nàk? =.=”)
“hmm, vậy anh cũng làm thế với Romario ak?” – sau khi suy nghĩ một lát, cậu ngước nhìn anh thắc mắc.
“không. Không đâu. Anh với Romario là ông chủ và thuộc hạ. Mặc dù anh xem ông ta như cha mình nhưng về mặt nào đó cũng không thể gọi là thân quen như em được.” – Dino cố gắng lấy lòng tin từ Hibari.
“Sao em không thử những thứ đơn giản ấy trước nhỉ? Bắt đầu từ ngày mai nhé.” – Dino nháy mắt với cậu rồi nói – “Gây giờ anh bận rồi. Hẹn gặp em vào ngày mai. Anh hy vọng em sẽ làm thực hành tốt những gì anh dạy.” . . .
Sáng hôm sau, vừa đến trường Namimori, anh đã chạy như bay đến văn phòng hội trưởng. Khi thấy anh, cậu bước tới nhón chân hôn anh và nói “Ti amo”.
Anh đỏ bừng mặt rồi quay đi cố gắng không để phát ra tiếng hét sung sướng đang vang vọng trong người. Cậu nhíu mày nhìn anh khó hiểu – “Anh làm sao thế? Anh luôn như vậy khi được người khác chào à?”
“Kh…khô…không” – anh cố nói trong cơn nấc nghẹn vì vui mừng – “Anh rất vui vì em đã làm đúng những gì anh dạy.” Chịu không nổi nữa, anh bỏ chạy ra khỏi phòng. Đến khi xuống sân trường, anh ôm bụng cười lớn. “Ôi, Kyouya của anh đáng iu quá” – vừa cười, anh vừa nghĩ. Đứng cách đó không xa, Romario nhìn anh với ánh mắt không được bình thường.
“Boss, ngài không sao chứ? Có phải vì bị ngài Kyouya đánh vào đầu rồi không?” – Romario lo lắng quan sát vị boss của mình rồi dùng tay đo nhiệt trên trán Dino.
Anh giật mình đẩy tay ông ra – “Tôi không sao. Chỉ là tôi chợt nghĩ Kyouya thật dễ thương” – nhớ lại chuyện lúc nãy, anh thấy mình như đang bay bổng trên chín tầng mây.
- - - - - - - - - - - - - - -
Còn lại một mình trong phòng, Hibari nghĩ xem mình vừa làm gì khiến anh như thế. Cậu nhớ rằng mình đâu có dùng tonfa đánh anh. Cậu chợt đỏ mặt khi nhớ lại lúc cậu hôn anh. Nhưng rồi cậu vội xua đi cái hình ảnh đó và tự trấn an mình đó chỉ là một cách thức chào hỏi không hơn không kém. Nhưng sao cậu vẫn thấy mặt mình nóng nóng. Lại thêm thái độ của anh lúc nãy nữa. Cậu nghĩ mình nên đi mua một cuốn từ điển thì hơn.
Sau khi tra xong cái từ đó, Hibari mới biết mình đã bị anh gạt. Máu nóng bốc lên tới não. Cậu nghiến răng – “Tên ngựa chứng ngu ngốc kia. Được lắm. Ta sẽ cắn chết mi”. Nhưng rồi cậu lại chợt nãy ra ý tưởng khác. . . .
Ngày hôm sau, Dino lại chạy đến chỗ cậu với hy vọng rằng hôm nay cậu cũng sẽ chào anh như thế. Nhưng khi đến nơi, anh thấy cậu cũng chào Kusakabe giống như đã chào anh hôm qua. Kusakabe có hơi đỏ mặt nhưng vội bỏ đi ngay khi thấy Dino.
“K…Ky..Kyouya, sao em lại làm thế?” – anh vội vàng túm lấy vai cậu và lắc.
“Buông ra. Không phải anh đã nói những người thân quen sẽ chào nhau như thế sao? Kusakabe đâu có xa lạ gì với tôi” – cậu nhếch mép mỉm cười
“Nh…như..nhưng..nhưng…” – anh lắp bắp
“Nhưng nó thật sự không phải là một lời chào hỏi mà là một lời tỏ tình” – cậu kết thúc câu nói giúp anh – “Có phải anh định nói thế?”
“La…làm sao em biết” – mắt Dino mở to nhìn cậu
“Đáng lẽ anh phải dạy tôi rằng đừng bao giờ tin những gì anh nói” – mắt cậu lóe sáng như con thú săn mồi đã tìm thấy con mồi. Cậu giơ tonfa lên – “Bây giờ tôi sẽ dạy anh cách chào hỏi khi gặp tôi”
“Khoa…khoan đã Kyouya” – anh vừa nói vừa cố né tránh đòn tonfa từ cậu. – “Anh nói thế chỉ vì anh yêu em. Anh chỉ muốn làm cho tình cảm chúng ta thêm khắn khít thôi mà.”
Nhưng Hibari có vẻ không còn để ý đến những lời nói của anh nữa. Cậu lao vào anh đánh tới tấp. Sau cùng, cậu bỏ đi, để lại sau lưng một đống bùi nhùi đầy máu có tên Dino. Cậu nghĩ “đáng lẽ mình nên cắn chết hắn từ sớm.”. Cách đó không xa, vang lên tiếng kêu thương xót của những thuộc hạ nhà Cavallone khi phát hiện ra vị boss của mình nằm bất động trên sàn.
End.
| | | | |
|
| Neko_chan Sora
| Tổng số bài gửi : 2359
|
Chủng tộc - Đặc trưng riêng : Linh thú - Tiểu Huyền Miêu
|
Sinh nhật : 19/09/1998
|
Bạn đời : Shin-i
|
| | Tiêu đề: Re: [Fanfiction] [KHR] Ciao Tue Jun 28, 2011 8:50 pm | | | | | | | Cái này coi trên vns rồi =)) ~ hài chết đc
nhưng ngoài việc 18 sẽ k bao h để chọc Dino mà ôm cổ kusakabe ra thì khá ổn rồi =))
tiếp tục viết nah :">
| | | | |
|