| Alisa_Kito Quản lí chuồng gà tập sự
| Tổng số bài gửi : 2769
|
Chủng tộc - Đặc trưng riêng : Thiên sứ - Tiểu Phong
|
Sinh nhật : 03/12/2000
|
| | Tiêu đề: [Fanfìction] [KHR] Cuối cùng em đã trở về Mon Oct 10, 2011 11:56 am | | | | | | | - Fic title: Cuối cùng em đã trở về - Author: Alisa or Tiểu Phong - Disclaimers: họ thuộc về Amano Akira và về nhau, Yomiko thì thuộc về tôi - Category: Shounen-ai, OCC - Pairing: 344 - Rating: 12+ - Warning: ko thích 344 và ai dị ứng với SA đừng đọc - Summary: Ta xin lỗi. Ta không cần món quà là gì cả ta chỉ cần em thôi. Hãy trở về bên ta đi.
Trên con đường hướng về nhà Varia, có ai đó đang hát, vẻ vui mừng vì hôm nay chính là … - La la la, món quà này chắc hợp với boss đây_Squalo cười nói vui vẻ, mặt tươi tắn hơn thường ngày vì hôm nay là ngày 10/10 sinh nhật của boss mình.
- Thảo nào anh cứ vui vẻ suốt ngày hôm nay, từ lúc trong cửa hàng rượu_giọng nói lạ mặt lên tiếng.
- Ai nói đó, ai ra mặt đi.
- Em ở trên cây né anh Squalo.
Squalo ngước lên nhìn thấy cô gái tóc hồng, đôi mắt xanh lá đang ngồi trên cây. - Là em à Soma Yomiko.
- Đã bảo anh gọi em là Yomiko được rồi thêm họ em vào thế chi không biết nữa à. Mà này đó là rượu gì vậy?
- Rượu nào? Mà khoan, em theo dõi anh đấy à. Em thiệt là đáng ghét. Đừng nói ai biết chuyện này nha vì anh định là … là…
- Rượu mà người ấy thích chứ gì, anh giả vờ giỏi quá đi thôi à. Được rồi, em không nói ai đâu, anh đi chuẩn bị giấu món quà ấy đi là vừa, em đi đây.
- Em đi đi! Anh cũng về đây. Gặp em sau.
- Ok ~~~~~~ .
Cô gái ấy đã đi. Squalo nở một nụ cười vì đang hồi tưởng lại quá khứ.
~Flashback~ Một cậu bé tóc trắng dài, đó chính là Squalo lúc nhỏ nhưng gì thế kia sao tóc, mặt, tay, người và chân cậu lại dính máu như vậy.
- Vooooooooooiiiiiiiiii, thả ta ra mấy tên khốn kia
- Ngu chi tụi tao phải thả mày ra, cha của mày tức boss của tụi tao đã ra lệnh phải thủ tiêu mày.
- Nhưng tại sao ông ấy ra lệnh như vậy.
- Mày đã biết quá nhiều về ông ấy nên ông ấy phải thủ tiêu mày trước khi hối tiếc, tụi tao chỉ làm theo lệnh nên xin lỗi nhé_Tên cầm đầu ra vẻ thương tiếc nhưng gương mặt vẫn lạnh như băng.
- Đại ca chúng ta phải thủ tiêu rồi về nhanh làm nhiệm vụ mới nữa_Một người nói ra vẻ gì đó khẩn trương cho lắm.
- Ta biết rồi, xin lỗi mày nhá Squalo.
Nói rồi hắn đưa súng lên nhắm vào Squalo lúc này cậu đứng ngơ cái người ra và chờ đợi cái chết do số phận sắp đặt.
Đoàng Đoàng Đoàng
Ba tiếng súng vang lên, có lẽ số mệnh Squalo đã chấm dứt nhưng …
Sao lại thế được, sao cậu vẫn đứng thản nhiên như chưa có gì hết vậy rõ ràng ba tiếng súng lận cơ mắt đáng lẽ ra cậu phải gục chứ. Chính lũ kia cũng đang thắc mắc như tôi đây.
- Có gì lạ đâu một viên đạn của ngươi, hai viên đạn của ta cơ mà_từ xa một cô bé tóc hồng đi tới chẳng lẽ đó là
... - Cô là ai tại sao lại cứu ta_Squalo lên tiếng.
- Cậu không cần biết để làm gì, tôi thấy ỷ đông hiếp yếu nên tôi ra tay thôi.
- Vậy cô bắn như thế nào vậy.
- Hắn bắn vào cậu một viên đạn đúng chứ? Tôi bắn một viên để cho viên đạn của hắn bay đi, còn một viên thì …_Cô chợt mỉm cười
- Thì sao hả con nhỏ kia?_Một tên lên tiếng
- Nhìn đại ca của các ngươi kìa, trụ được cũng khá giỏi đấy.
Cả đám liền nhìn đại ca của mình thì thấy bụng của hắn đã chảy máu liên tiếp.
- ĐẠI CA
Hắn gục xuống và …
Chết
Kẻ giết người luôn nhận được hậu quả của việc giết người khác.
- Con nhỏ kia dám giết đại ca của tụi tao thì mày chết đi. Nên nhớ tụi tao có mười tám người, mày chỉ có một thôi đấy.
- Tưởng gì bao nhiêu ta cũng chấp hết.
- Tốt! Nhào vô đi mọi người.
Cả đám nhào vô cô bé còn rất nhỏ nhưng họ đã không suy tính trước gì cả nên …
Đoàng Đoàng Đoàng
- Hừ, cả đám các ngươi chỉ có nhiêu đây thôi hả, đúng là quá yếu ớt, các ngươi là lũ yếu ớt nhất ta từng biết.
Cô bé nhìn lại cả đám người đó đang nằm xả lai không phải nằm thở hổn hển nữa mà chết hết cả rồi. Không thể như vậy được một cô gái nhỏ sao lại giết người vậy, cô không sợ sẽ bị bắt sao.
- Này, cám ơn cô đã giúp tôi. Mà cô mấy tuổi vậy? Tôi mười tuổi.
- Vậy anh lớn hơn em bốn tuổi rồi.
- Lớn hơn bốn tuổi sao? Hả cái gì, không thể nào nếu nhóc nhỏ vậy thì sao lại có súng được. - Chuyện này là bí mật, vậy giờ anh định đi đâu?
- Ta cũng không biết nữa, nhóc biết chỗ nào thì chỉ cho ta với.
- Umhhhhhhh, anh có hứng thú với môn kiếm không.
- Kiếm sao? CÓ. Hồi nhỏ ta hay coi nhiều bộ phim về kiếm.
- Vậy đi anh đến chỗ theo địa chỉ này nha.
Cô bé đưa cho Squalo tờ giấy: “Trên dãy núi của Trúc Lâm Thiên Sơn, có một người tài giỏi về kiếm nhất hãy đến đó mà rèn luyện” - Cám ơn nhóc nhé!
- Dạ không có chi đâu, bye bye anh em đi đây.
- Khoan đã, nhóc tên gì vậy? Ta tên Squalo.
- Squalo? Cá mập sao. Nhìn anh đâu giống cá mập đâu.
- Voooooooooiiiii. Ta không phải cá mập mà. Sao ai cũng nói vậy thế?
- Được rồi anh không phải là cá mập. Em là Soma Yomiko. Nếu muốn gặp em thì em sẽ đến khi anh muốn gặp. Bye anh.
Như một cơn gió thổi quá cô bé Yomiko ấy đã biến mất trong gió.
10 năm sau - Vooooooooiiiiiiii, sao mà thoải mái vậy nà_Squalo dựa vô cái ghế sau buổi tập luyện ác nghiệt nhất cậu từng trải quá_Mà không biết cô nhóc đáng độc ác đó sao rồi.
- Con không thấy mệt à Squalo, ta thấy mệt lắm đây. Mà cô nhóc nào vậy_Sư phụ Squalo lên tiếng.
- Là con nè thầy_Yomiko mười tám tuổi từ đâu bay ra.
- Là Yomiko sao con ngồi xuống đây này.
- Sư phụ quen với Yomiko sao_Squalo ngạc nhiên.
- Anh không biết à sư phụ của anh là Soma Kazuma của dòng họ Soma của em đấy!
- Cái gì, thảo nào con chỉ nghe tên thầy thôi chứ không nghe họ của thầy.
Thế là cuộc nói chuyện cứ kéo dài mãi đến tối, tiếng cười nói vang mãi khắp núi.
~End Flashback~ - Nhớ lại thiệt vui vẻ_Squalo cười thầm một mình.
Đoàng
- A…ah_Squalo ngã khụy xuống, máu loang ra.
- Xin chào con trai cá mập đáng yêu của ta, lâu quá không gặp con. Hồi xưa con dám cấu kết với con nhỏ Yomiko đó sát hại thuộc hạ của ta nên giờ con phải trả giá.
Đoàng Đoàng Liên tiếp mười hai phát như vậy. Người thường không chịu nổi ba phát thì sao Squalo chịu nổi được, anh đang trong tình trạng máu chảy tuông ra, nhưng anh vẫn cố gắng trụ đến cùng dù chết anh vẫn phải tặng quà cho Xanxus vì anh đã …
- Chết đi nha con trai bé bỏng của ta, ha ha ha_Người đàn ông vô tình đạp lên người Squalo rồi đi mất khuất, người cha thật vô tâm khi giết chết đứa con mà ông yêu quý từ nhỏ.
Squalo cứ lê để đến lâu đài Varia (đang ở trong rừng mà) Mình phải … Chính tay mình phải tặng món quà này … Chính miệng mình phải nói được … Mình phải cố lên … Không … mình không chịu được nữa rồi … Xanxus … Xanxus … Em … yêu … anh … - KHÔNGGGGGGGGGGGGGGG
Tiếng thét thấu tận trời cao Varia có cơn chấn động lớn đến nổi điếc tai nhưng chả ai biết được đó là tiếng thét của ai nên cũng chẳng ai để ý. - Bel, tên Squalo đó đi đâu mà về lâu quá vậy.
- Ushishi ta cũng không biết nữa, liên lạc qua Vongola thử xem.
- Tên rác rưởi chuyện cỏn con như vậy bắt ta làm sao. Thôi khỏi liên lạc kệ hắn đi.
Một ngày, hai ngày, ba ngày rồi một tuần luôn không thấy Squalo trở về nên Xanxus buộc lòng phải đích thân liên lạc đến nhà Vongola vì cả đám kia chả ai chịu làm hết. - Alo! Sawada xin nghe_Sawada lên tiếng.
- Sawada có biết tên rác rưởi Squalo đó ở đâu không?
- Không lẽ nhà Varia anh chưa biết gì sao?
- Biết gì là biết gì?
- Anh Squalo đã … anh đến nhà Vongola đi hôm nay tụi em cũng định đi đây.
- Chuyện rác rưởi mà ta cần phải đi à.
- Nếu anh không đi anh sẽ không biết đâu đấy.
- Hừ, ta đi lần này thôi đấy. Lát gặp.
- Bye anh
Xanxus cúp máy và hét lên: - CHUẨN BỊ ĐI KÌA Ở ĐÓ CHƠI BÀI HẢ ĐÁM RÁC RƯỞI KIA.
- Dạ đi liền!
Trước mặt Vongola và Varia là một ngôi mộ, đó chính là của Squalo. Không gian không còn ồn ào nữa thay vào đó là im lặng hoàn toàn. Một lát sau khi mọi người đã ra về hết còn Xanxus với Yomiko ở lại. Yomiko đưa cho Xanxus hộp quà sinh nhật: - Đây là quà sinh nhật của anh, anh Squalo tính đưa cho anh nhưng … nhưng … khi em quay trở lại để nói vài chuyện với anh Squalo thì anh ấy đã …
- Không cần nói nữa cô đi về đi.
- Dạ vâng.
Còn mình Xanxus ở lại, gió cứ thổi nhẹ nhàng qua. Xanxus mở ra bên trong hộp là một chai rượu Whiskey và một tờ giấy “Happy Birthday Xanxus. I Love You”.
Một giọt nước mắt khẽ rơi.
Sao anh không nhận ra sớm hơn chứ Squalo yêu anh sao anh không nhận ra, anh quả là ngốc mà. Mỗi khi anh lại đối xử tồi tệ với Squalo nhưng giờ Squalo đã ra đi mà để lại tờ giấy trọn vẹn sáu chữ khiến anh hối hận vì đối xử tồi tệ với Squalo. Giờ anh chỉ muốn trờ về quá khứ để thay đổi tất cả.
- Ta xin lỗi. Ta không cần món quà là gì cả ta chỉ cần em thôi. Hãy trở về bên ta đi. Ta xin em đó Squalo.
- Đừng có cầu xin nó, nó chỉ là một đứa vô nhân đạo mà phản bội ta thôi_cha Squalo đứng sau lưng anh lúc nào không hay.
- Hình như ông là trùm xã hội đen à.
- Đúng vậy, cậu cũng biết về ta sao?
- Đương nhiên, ta đâu phải kẻ ngu dốt mà không cập nhật thông tin từ ai.
- Ngươi muốn biết ai giết Squalo chứ?
- Là ai_Xanxus vùng dậy nắm cổ_Nói mau.
- Thả ta ra trước đã_Xanxus liền thả hắn ra_Đó chính là ta.
- Cái gì, ngươi chết đi.
- Không dễ vậy đâu. Ta sẽ tiễn ngươi đi theo nó. Tạm biệt.
Xoẹt
- Cái gì không thể nào_Xanxus và cha Squalo ngạc nhiên khi nhìn thấy Squalo đứng trước mặt mình.
- Tại sao, chính tay ta đã giết ngươi không thể nào có sự nhầm lẫn như vậy được. Không thể nào_Cha Squalo cực kỳ hoảng hốt cứ như nhìn thấy ma vậy.
- À, thật ra anh Squalo đã được ta phát hiện sau khi anh Squalo hét lên từ “Không” thì ta đã đưa anh ấy tới bệnh viện nhà Vongola để chữa trị kịp thời. Anh ấy đã sống sót_Yomiko bước tới và giải thích, cùng nhà Vongola và Varia chui ở đâu cũng ra mặt.
- Nhưng còn cái xác.
- Cái đó thì đâu có xác đâu, còn phần bia mộ thì lát ra đá nó bay hoặc đập nó. Mọi người ở đây đều biết vậy này trừ anh Xanxus, Tsuna tính nói cho anh Xanxus biết nhưng thôi. Nhưng giờ ta sẽ xử lý ngươi.
- Tụi ta cũng vậy_Vongola và Varia đồng loạt giơ vũ khí. Nhào vô đánh hội đồng hắn nên hắn đã bay lên thiên đường, cái ngôi mộ này sẽ dành cho hắn.
Sau khi tiễn hắn xuống địa ngục thì Yomiko đạp bia mô không thương không tiếc.
- Giờ nói lại chuyện cũ, sao các người lừa ta_Xanxus lên tiếng, sát khí bao quanh rùng rợn.
- A…a…tại tụi em muốn thấy nếu anh Squalo đi anh như thế nào. Mà nãy anh rơi nước mắt đúng không nà_Yomiko huých cùi chỏ vào tay Xanxus.
- Con nhỏ này, nghĩ cái quái gì vậy, các người chuẩn bị tinh thần đi_Xanxus chuẩn bị rượt theo đánh thì một bàn tay giữ Xanxus lại, nhân cơ hội mọi người.
- Cái quái gì vậy? Thả ta ra tên cá mập rác rưởi.
- Tôi không thả đâu, boss nhận món quà của tôi chưa_Squalo hơi đỏ mặt.
- Rồi, và ta không cần món quà đó. Sao em lừa ta chứ hả? Biết ta sẽ sợ không, nhưng rất may vì …
- Vì sao boss?
- Cuối cùng em đã trở về.
- Boss…
- Đừng rời xa ta nhé Squalo_Xanxus cúi xuống hôn Squalo, nụ hôn kéo dài khoảng 5 phút, Squalo cố gắng hớp không khí để chuẩn bị nụ hôn tiếp theo. Gió nhè nhẹ thổi cho giây phút lãng mạng ấy kéo dài. Hôm nay quả là ngày đặc biệt vì họ đã tìm được tình yêu của chính họ không ai có thể thay thế được.
~The End~
p/s: sao thấy mình viết dở quớ nhể =))
| | | | |
|
| Kyoro Haminito Gà luộc
| Tổng số bài gửi : 713
|
Chủng tộc - Đặc trưng riêng : Vampire - Thuần chủng
|
Sinh nhật : 14/12/1996
|
| |
| Miharu Yoshikuni Gà hầm thuốc bắc
| Tổng số bài gửi : 6245
|
Chủng tộc - Đặc trưng riêng : Phù thủy - Lửa
|
Sinh nhật : 13/12/1998
|
| |
| Sponsored content
| | |